“Tháng bảy nước chảy qua cầu” là câu nói Mẹ hay nói với mình lúc còn nhỏ, mỗi khi nước lũ về. Ngày đó, mình và Mẹ có thói quen nhìn con nước, cứ ngày hôm nay so với ngày hôm qua, nước dâng lên được bao nhiêu.
Sống và lớn lên ở cái miệt Đồng bằng Sông Cửu Long, quanh năm sinh sống tất cả cũng chỉ nhờ vào con nước lũ. Nước lũ ở Miền Tây, đa số là hiền lắm, chẳng người dân nào ở miền Tây mà ghét con nước, như cái cách bà con miền Trung khổ sở vì cơn lũ cả.
Ở miền Tây, con lũ hiền từ, dâng lên chầm chậm, mỗi ngày chừng 10 đến 20 cm. Nói vậy thôi, chứ có năm nước về nhanh quá, bà con chưa kịp gặt lúa thì nước đã trắng đồng, đặc biệt là năm 2000, năm đó, lũ lớn tới mức bà con trở tay không kịp, nhiều người mất trắng tài sản.
Đó là lâu lâu thì có cơn lũ lớn như năm 2000 thôi, còn lại, hầu như là năm nào nước lũ cũng hiền từ, mang về bao nhiêu là tôm cá, bao nhiêu là phù sa, bao nhiêu công ăn việc làm cho người dân. Những năm trở lại đây, do sự tác động của thủy điện dày đặt trên sông Mekong, nước lũ ở Miền Tây giờ nó không còn như xưa nữa, nước cũng ít hơn, cá tôm cũng ít. Người dân bây giờ, những người đã từng trải qua một tuổi thơ gắn liền với con nước như tôi, nhớ lắm, rất nhớ, và cảm thấy rất xúc động mỗi lần thấy con nước về.
Vào mùa nước lũ sắp về, người dân thi nhau đi bắt chuột, nước tràn tới đâu, chuột chạy tới đó, gom lại một khu đất cao, người dân cứ dắt chó, cùng với cuốc xẻng, lưỡi liềm, rồi cả xóm cùng nhau đi bắt chuột. Chó bắt chuột là giống chó nhà, chó cỏ của mình đó, trung thành, thông minh, hiền từ có kém gì mấy giống chó tây, hay chó shiba của Nhật đâu.
Cái món chuột đồng kho sả ớt bắt cơm lắm, ngày đó mà có nồi thịt chuột kho sả, thì cơm bao nhiêu cũng không đủ. Rồi cái món chuột khìa nước dừa, thôi thôi, một chén cơm mà có con chuột nằm phía trên là hạnh phúc viên mãn luôn rồi.
Rồi tới cái món cá linh “signature” của mùa nước lũ miền Tây nữa, ui là trời, nào là bằm chả, kho lạt lá nghệ, rồi nấu canh chua bông điên điển, bông súng, rồi lẩu cá linh, rồi chiên giòn… nếu dư nữa thì làm nước mắm. Ai sống từ nhỏ mà chẳng biết con cá linh, thịt mềm, thơm ngọt, giá lại rất rẻ, “Rẻ như cá linh”, đó là ngày xưa nha, chứ bây giờ không có để mà ăn nữa đâu…
Bông súng làm gỏi, nấu canh, ăn lẩu, kèm với cá linh mới đúng bài à nha.
Giăng lưới, giăng câu, câu cá mùa nước lũ là hoạt động không thể thiếu của bà con Miền Tây
Đó, kể sơ sơ vậy thôi đó, những kỷ niệm ngày còn bé cứ ùa về rồi ùa về. Nói nhỏ cho bạn biết, mùa này, nước vừa chớm, tranh thủ về Miền Tây trải nghiệm một chuyến nha. Nếu chưa biết làm sao để đi thì liên hệ ngay VST Nam Hương nha.